Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

MẸ CHỒNG – NÀNG DÂU ĐÊM GIAO THỪA

List Chap9 Chương

Giới thiệu truyện “MẸ CHỒNG – NÀNG DÂU ĐÊM GIAO THỪA”.

“Con dâu à, nhanh tay lên một chút đi, họ hàng đang ngồi chờ con nấu cơm đó!”

Đêm giao thừa, tiếng mẹ chồng vang lên đầy thúc ép và ra lệnh.

Lúc ấy, tôi đang m/ ang th/ ai ở tháng thứ chín. Đôi chân sưng phù như củ cải, đi đứng thôi cũng đã khó khăn, nói gì đến đứng bếp.

Bà thì ung dung ngồi salon, tay bấm điện thoại, miệng chỉ đạo tôi như một quản gia cấp cao.

Tôi cười nhạt, lau mồ hôi trên trán, lấy điện thoại ra, quay lại toàn bộ cảnh tượng “ấm áp” này—rồi không nói một lời, gửi thẳng cho chồng mình, người vẫn còn đang trên đường về nhà.

Chưa đầy mười phút sau—

“RẦM!”

Cánh cửa chính bất ngờ bị đ/ ạp mạnh bật tung, âm thanh vang dội như nổ trong không gian.

Khoảnh khắc đó, tiếng máy hút mùi đang gầm rú trong bếp, tiếng hò hét cụng ly rôm rả từ phòng khách, cả tiếng Xuân Vãn phát ra từ tivi—tất cả như bị bấm nút tạm dừng.

Không ai nói gì. Cũng không ai kịp phản ứng.

Chỉ có tôi, vẫn đứng đó với cái bụng vượt mặt, khẽ nhếch môi.

Bữa cơm giao thừa này… có vẻ sắp rất “đặc sắc”.

01

Cánh cửa nhà bị một lực mạnh đạp bật ra, vang lên một tiếng “rầm” chấn động.

Khoảnh khắc ấy, tiếng máy hút mùi ầm ầm trong bếp, tiếng cười nói chúc tụng ồn ào trong phòng khách, cả tiếng hò reo từ chương trình Xuân Vãn trên TV… tất cả đều lập tức im bặt.

Chồng tôi – Thẩm Mặc – đứng sừng sững ở cửa, như một con sư tử bị chọc giận.

Mắt anh đỏ ngầu tơ m//áu, lồng ngực phập phồng dữ dội, ánh nhìn sắc như dao phóng thẳng về phía mẹ anh – cũng là mẹ chồng tôi – Trương Lan.

Sau lưng anh là bốn người anh kết nghĩa, ai nấy đều cao lớn rắn rỏi, mặt mày lạnh tanh, đứng chặn ngay lối ra duy nhất như bốn bức tường thép sống.

Không khí đông cứng lại, đến cả bụi trong không trung cũng như ngừng bay.

Bình luận (0)


Để lại một bình luận