Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

CHƯƠNG 12

10:22 chiều – 29/12/2025

Triệu Kiến Hòa: làm giả giấy kết hôn, phạm tội kết hôn trái pháp luật → 2 năm tù giam.

Hứa Thanh Phương: biết rõ ông ta đã có vợ vẫn kết hôn → 1 năm 6 tháng tù giam.

Hai người đó la hét không phục, còn hùng hổ tuyên bố sẽ kiện ngược.

Tôi chỉ lạnh lùng nhìn họ: “Được thôi, tôi chờ các người.”

Cuối cùng, họ cũng không dám kiện. Tôi nghĩ chắc chẳng có luật sư nào muốn nhận một vụ kiện thua chắc như vậy.

Vụ kiện này đã gây chấn động cả khu.

Hai kẻ già nhân ngãi non vợ chồng kia, dù không ngồi tù thì cũng bị thiên hạ phỉ nhổ đến chết.

16

Triệu Kiến Hòa chính thức ngồi tù.

Còn Hứa Thanh Phương thì đột nhiên ngất xỉu do bệnh nặng, sau đó phát hiện bị ung thư giai đoạn cuối, xin được bảo lãnh chữa bệnh ngoài trại.

Nghe tin, tôi chỉ thở dài một tiếng: Quả báo.

Cả đời bà ta giả bệnh, cuối cùng cũng “được toại nguyện”.

Cuộc sống của vợ chồng Triệu Bình – Hà Âm bắt đầu tụt dốc.

Trong nhà không còn tôi làm bảo mẫu, giờ lại có thêm một người bệnh.

Người già thì già, người bệnh thì bệnh, con cái còn nhỏ, cuối cùng họ đành thuê bảo mẫu.

Trước đây, họ còn có lương hưu của hai người già hỗ trợ, lương của hai vợ chồng tuy không cao nhưng vẫn sống thoải mái.

Đầu năm còn hăng hái vay tiền mua một căn hộ rộng rãi.

Giờ phải trả lương cho bảo mẫu, hai vợ chồng bắt đầu chật vật.

Triệu Kiến Hòa và Hứa Thanh Phương lúc trẻ thích du lịch, đàn hát, tiêu xài hoang phí,

chẳng tiết kiệm được đồng nào.

Bây giờ Hứa Thanh Phương đổ bệnh, tiền lương hưu ít ỏi chẳng đủ chi, lại phải móc thêm từ túi con cái.

Không lâu sau, tôi nghe tin họ phải bán căn hộ mới trả góp được hơn một năm,

vì mấy tháng nay đã không đủ khả năng trả nợ.

Nhưng giá nhà liên tục giảm, căn hộ đó đừng nói là bán, cho không người ta còn ngại.

Cuối cùng, miễn cưỡng bán được, không những không lời mà còn lỗ hơn chục vạn tiền lãi ngân hàng.

Triệu Bình và Hà Âm vốn là thanh mai trúc mã, tình cảm từng rất tốt.

Nhưng nghèo khổ khiến mọi thứ sụp đổ.

Triệu Bình oán mẹ vợ từng là “tiểu tam”, khiến anh ta phải cắt đứt với tôi, không được chia tiền.

Hà Âm thì hận tôi nhất quyết kiện tụng, không chịu giúp chăm cháu, còn khiến mẹ cô ta đổ bệnh.

Hai người ngày nào cũng cãi nhau, moi móc quá khứ.

Triệu Bình vốn không phải người chịu đựng giỏi. Hứa Thanh Phương lại không giúp được gì, còn hay ho khan, đòi hỏi chăm sóc từng ly từng tí.

Anh ta chịu không nổi, đòi ly hôn để thoát khỏi cái gia đình rối ren này.

Hà Âm sợ hãi. Ly hôn rồi, một mình cô ta mang mẹ bệnh tật và con nhỏ thì sao mà sống?

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen

Vậy là cô ta cũng bỏ mặc mẹ mình. Hai vợ chồng lại đồng lòng… quay sang mắng Hứa Thanh Phương.

Họ càng sống khổ, càng khao khát số tiền 5 triệu của tôi.

Hứa Thanh Phương nước mắt ròng ròng, gắng gượng đến thăm tù.

Gặp lại tình cũ Triệu Kiến Hòa, bà ta than thở đủ điều.

Triệu Kiến Hòa đúng là “chung tình” thật.

Nghe tình nhân than khóc, liền cắt toàn bộ tiền hưu, không cho con trai – con dâu một xu nào nữa.

Hứa Thanh Phương thì chờ đợi hai vợ chồng kia sẽ cúi đầu nhận lỗi.

Ai ngờ càng chọc giận thêm.

Hai vợ chồng suốt ngày mắng chửi bà ta “già không chết”, cả đời ăn sung mặc sướng, không để lại đồng nào, còn dụ dỗ Triệu Kiến Hòa khiến họ khổ sở như bây giờ.

Tâm lý của tiểu Trạch – đứa cháu – cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Nó học theo bố mẹ, nghĩ rằng tất cả là lỗi của bà ngoại, chỉ cần bà chết thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn.

Một đứa bé như thế, vậy mà có lần nhân lúc bà không để ý, đã đẩy Hứa Thanh Phương ngã từ trên lầu xuống.

Nghe nói, Triệu Kiến Hòa sau khi biết tin tình nhân chết, ngay trong tù đã bạc trắng cả đầu qua một đêm, chẳng bao lâu sau cũng chết theo.

Hai vợ chồng kia giờ mất hết chỗ dựa, chỉ còn trông vào bản thân.

Không đủ tiền thuê bảo mẫu, Hà Âm đành xin nghỉ việc ở nhà tự chăm con.

Lúc đó, cô ta mới thật sự thấm thía giá trị của tôi, bắt đầu liên tục tìm cách xin lỗi.

Nhưng tôi đâu thèm để ý.

Tôi và bà bạn thân giấu kỹ lịch trình, địa chỉ, còn chuyển vào một khu dưỡng lão ở Vân Nam, lúc rảnh thì đi du lịch cùng tour.

Triệu Bình và Hà Âm có chạy đứt hơi cũng không tìm ra tôi.

Họ đành quay lại nhóm chat cũ, cầu xin mọi người giúp đỡ.

Nhưng nhờ ơn những gì họ từng làm với tôi, người thân ở quê – biết tôi từng chịu oan ức thế nào – dù có biết tung tích tôi, cũng chẳng ai hé miệng.

Nghe đâu, cuối cùng hai người đó cũng ly hôn.

Nhà và quyền nuôi con thuộc về Hà Âm.

Triệu Bình ly hôn xong trở thành kẻ cô độc, bị rủ sang Đông Nam Á kiếm tiền, rồi chẳng ai thấy quay về nữa.

Còn Hà Âm thì phải bán tháo nhà, dắt con đi thuê trọ sống.

Mới vài năm mà trông như già đi mấy chục tuổi.

Nghe nói cô ta vẫn chưa bỏ cuộc trong việc tìm tôi, tôi trở thành hy vọng cuối cùng của cô ta.

Cô ta nghĩ rằng vì còn có tiểu Trạch, tôi sẽ mềm lòng mà quay lại, cho cô ta vài triệu.

Tôi chỉ cười nhạt, trong lòng chẳng gợn chút thương hại.

Đến con trai tôi còn bỏ, thì cháu tôi là gì chứ?

Những câu mắng chửi, hạ nhục tôi của cô ta ngày ấy… vẫn còn rõ mồn một trong đầu.

Tất cả những điều này, đều là quả báo của cô ta.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Bình luận

Để lại một bình luận