Không ai ngờ được một người con trai “hiếu thảo” như bố tôi lại muốn đuổi “em gái” và “mẹ ruột” ra khỏi nhà.
“Triệu Đại Thành! Anh điên rồi à? Dựa vào đâu mà đuổi tôi với mẹ?!”
Gương mặt Triệu Quyên bắt đầu méo mó vì tức giận, hét vào mặt bố tôi.
Bố vẫn điềm tĩnh:
“Dựa vào gì à? Dựa vào việc căn nhà này là do tôi bỏ tiền ra mua, từng đồng từng cắc đều do Triệu Đại Thành tôi làm ra.”
“Dựa vào việc cô, Triệu Quyên, ăn bám tôi bao năm, còn nuôi một đứa con vô tích sự!”
Nói rồi ông ném một xấp ảnh vào mặt cô ta.
Triệu Quyên vừa liếc qua, khí thế kiêu ngạo lập tức tan biến, sắc mặt thay đổi liên tục.
Tôi tò mò ghé lại xem, thì ra toàn bộ ảnh đều là bằng chứng anh họ Vương Diệu Tổ trộm cắp.
Tùy tiện gom vài vụ cũng đủ cho anh ta ngồi tù mấy năm.
“Tôi nghe nói anh họ gần đây quen được một bạn gái khá giàu có, chúc mừng nha.”
“Có điều nghe đâu nhà gái rất coi trọng danh tiếng của đàn ông, nếu biết Diệu Tổ từng có án tích thì rắc rối to rồi.”
“Còn nữa, công việc hiện tại của anh họ cũng không dễ gì mà có, tuy tôi là phó tổng công ty, nhưng cái chức đó có nhiều người nhòm ngó lắm đấy…”
Triệu Quyên trợn trừng mắt, hồi lâu mới nghiến răng nói được một câu:
“Rốt cuộc mấy người muốn gì?!”
Bà nội cũng lắp bắp:
“Đại Thành à, thật sự phải làm vậy với mẹ sao?”
Tôi nhún vai, thản nhiên vẫy tay:
“Đương nhiên là tiễn cô và đứa con trai bỏ đi của cô cùng bà mẹ thân yêu của cô ra khỏi nhà tôi càng sớm càng tốt.”
“Được thôi, Triệu Viên Viên, Triệu Đại Thành, hai người đã tuyệt tình như vậy, thì đừng trách tôi không giữ tình nghĩa!”
“Cứ chờ đó cho tôi!”
Tôi lười quan tâm, thoăn thoắt thu dọn hết đồ đạc của họ.
“Rầm!”
Cánh cửa lớn bị đóng sầm lại.
Cuối cùng thì tai tôi và bố cũng được yên tĩnh rồi.
“Con gái bố giỏi quá!”
Bố giơ ngón cái khen tôi thật to.
Tôi ngại ngùng gãi đầu:
“Thì là do bố ruột của con dạy tốt mà.”
Buổi tối hôm đó, lần đầu tiên tôi được tận hưởng khoảnh khắc ấm áp chỉ thuộc về một gia đình ba người chúng tôi.
Gương mặt bố cuối cùng cũng lộ ra nụ cười vui vẻ và thư giãn.
Dù thời gian gần đây sức khỏe bố dần hồi phục, nhưng tâm trạng ông vẫn luôn u uất, ít nói.
Tôi liền nhân cơ hội đó, thay ông thuê một tiệm bán kẹo cưới.
Bố ôm tôi vui vẻ:
“Vẫn là Viên Viên hiểu bố nhất.”
Tiệm kẹo mới mở không bao lâu đã nhận được một đơn hàng lớn.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenBố hớn hở gọi điện cho tôi, bảo tôi về phụ giúp.
Không ngờ vừa đến trước cửa tiệm đã gặp phải một chuyện rắc rối to.
10
“Khách hàng là thượng đế, cô có hiểu không hả?!”
Vương Diệu Tổ đeo một sợi dây chuyền vàng to tướng, kẹp cái túi xách, dựa vào quầy kẹo.
Thấy kẹo gói đầy khắp mặt quầy, tôi lập tức hiểu hôm nay hắn đến là để kiếm chuyện.
“Mấy loại kẹo rác rưởi này mà cũng dám bày bán? Đám cưới của ông đây là lễ cưới thế kỷ sang chảnh nhất tương lai ở Kinh Hải đó, làm hỏng rồi cô có đền nổi không, con nghèo hèn?!”
Bộ dạng kênh kiệu của Vương Diệu Tổ thật khiến người ta ngứa mắt.
“Miệng mồm cẩn thận chút, không thì tôi báo công an đấy.”
“Cô báo đi! Có gan thì cứ báo! Ông đây bây giờ chẳng sợ gì nữa!”
Nói rồi, hắn đắc ý liếc mắt về phía bên cạnh.
Lúc này tôi mới để ý bên cạnh hắn là một cô gái trông yếu đuối, bụng đã nhô cao.
Chắc chắn là cô con dâu tương lai giàu có mà Triệu Quyên cứ khoe khắp nơi đây.
Nghe nói gia đình cô gái thuộc dòng dõi học thức, rất coi trọng danh tiếng.
Lần trước đuổi được Triệu Quyên và bà già kia ra khỏi nhà cũng nhờ nắm được điểm yếu này.
Giờ không biết Vương Diệu Tổ dùng thủ đoạn gì khiến cô ấy có thai, vì danh tiếng nên chắc chỉ có thể cưới hắn.
Thảo nào hôm nay dám vác mặt đến tiệm gây chuyện trắng trợn như vậy.
Tôi vừa định bật lại thì bố đã kéo tôi lại.
Ông ra hiệu bảo tôi bình tĩnh, sau đó nhiệt tình kéo Vương Diệu Tổ vào kho chọn kẹo.
Lúc đi, Vương Diệu Tổ còn không quên khiêu khích tôi:
“Viên Viên à, tháng sau tôi cưới vợ, nhớ đến đấy nhé.”
“Dù sao thì, với đám nghèo như cô, cả đời cũng chưa từng thấy một lễ cưới thế kỷ như vậy đâu.”
Tôi nhìn vào màn hình giám sát trong kho, khẽ cười lạnh.
Đi, đương nhiên là phải đi rồi!
Tôi không chỉ đi, mà còn phải mang đến một “món quà lớn” nữa cơ.
11
Chưa đến hai ngày, tôi thật sự nhận được thiệp mời đám cưới của Vương Diệu Tổ.
Tôi đến đúng hẹn.
“Đây chẳng phải là chị họ tham tiền của chú rể sao?”
“Sao cô ta lại đến đây? Tôi nghe nói trước đây chính cô ta đã đuổi cả nhà chú rể ra khỏi nhà, ngay cả bà nội gần tám mươi tuổi cũng không tha, giờ còn nằm viện kia kìa.”
“Trời ơi, vậy mà còn dám vác mặt đến? Chẳng lẽ thấy chú rể lấy được vợ tốt lại định bám theo à, đúng là không biết xấu hổ!”
Trong sảnh tiệc cưới, tiếng bàn tán xì xào không ngớt.
“Ôi chà, chẳng phải cô cháu gái ngoan của tôi sao, lâu quá không gặp rồi đó.”
“Ông bố bệnh tật của cô đâu rồi? Không phải tức đến ngất nên không đến nổi chứ?”
Triệu Quyên uốn éo cái mông, trang điểm lòe loẹt, giọng điệu mỉa mai đầy châm chọc.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.