Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

CHƯƠNG 3

10:47 chiều – 27/12/2025

Nói rồi cô kéo tay bố tôi lại:

“Nhìn những vết bỏng trên tay nó đi, đều là vì thử nhiệt độ nước pha sữa cho con, sợ nóng, sợ nguội.”

“Con quên hồi nhỏ con từng nói sẽ mãi mãi yêu bố, mãi mãi bảo vệ bố rồi sao? Bây giờ ngay cả mạng sống của bố cũng không cần nữa à?”

Chiếc bình sữa đã ố vàng kéo tôi rơi vào hồi ức.

Như thể nhìn thấy bố tôi khom lưng, từng chút một, cẩn thận cho tôi bú sữa.

Bóng lưng cao lớn ấy dần dần chồng lên thân hình gầy gò, trơ xương ở hiện tại.

Hốc mắt tôi bất giác ươn ướt.

Nhưng ngay giây sau, tôi thừa lúc mọi người không để ý, kéo bố vào phòng chứa đồ.

Rồi trực tiếp khóa chặt cửa lại.

Khi cửa mở ra lần nữa, tôi cầm trên tay một bản thỏa thuận du lịch đã được ký sẵn, bước ra ngoài.

Bà nội cuối cùng cũng không nhịn được, chửi tôi té tát:

“Đồ vô lương tâm, thứ sói mắt trắng! Mày sẽ bị trời tru đất diệt, chết không toàn thây!”

“Nhà họ Triệu tao sao lại có loại con cháu bất hiếu như mày, kiếp trước tao tạo nghiệp gì chứ…”

Cô tôi cũng nhập hội chửi rủa.

Tôi lười nghe thêm, trực tiếp đưa bản thỏa thuận cho cô bạn thân mở công ty du lịch.

4

Mẹ thấy tôi không chịu nhượng bộ, còn bố thì cúi đầu im lặng không nói một lời, tức đến mức lồng ngực phập phồng dữ dội.

Cuối cùng phun ra một ngụm máu, ngất xỉu tại chỗ.

Tôi và bố gần như đồng thời lao tới bên mẹ.

“Triệu Viên Viên, mày đúng là tai họa lớn! Một gia đình đang yên đang lành bị mày phá thành thế này!”

“Gì nữa? Hại chết anh tao còn chưa đủ, giờ còn muốn hại chết chị dâu tao sao?”

“Căn nhà này của mày đắt lắm à? Cần nhiều mạng người như vậy để trả nợ cho mày sao?”

Cô tôi khoanh tay đứng một bên, bắt đầu mỉa mai châm chọc tôi.

Trong lời nói, ngoài ý đều ám chỉ tôi muốn ôm tiền tài sản của bố mẹ để đi hưởng thụ.

Mấy người hàng xóm đứng xem náo nhiệt ngoài cửa nghe vậy liền hăng hái hẳn lên.

Thi nhau chỉ trỏ tôi.

“Vợ chồng tốt như vậy, sao lại sinh ra đứa con gái còn thua cả súc sinh.”

“Ông bố này cũng chẳng tỉnh táo gì, đàn ông to xác như thế mà lại để một con nhóc nắm thóp đến mức này!”

“Vẫn là con gái nhà tôi tốt, áo bông nhỏ tri kỷ, chỉ có thể trách nhà này số khổ, gặp phải con ác quỷ như vậy.”

Đối mặt với những lời lên án của người nhà lẫn người ngoài, bố chỉ đứng chắn trước mặt tôi, cúi đầu không nói.

“Vì sao tôi không cho bố tôi làm ca phẫu thuật này, chẳng lẽ cô và bà nội trong lòng không rõ sao?”

Sau khi đưa mẹ lên xe cứu thương, tôi thấp giọng nói.

Sắc mặt cô và bà nội lập tức trở nên khác thường.

Bố cũng nghi hoặc nhìn hai người họ.

Rõ ràng, bố cũng đã nhận ra điều gì đó.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen

Cô vội vàng phản bác:

“Triệu Viên Viên! Mày nói nhăng nói cuội cái gì thế? Tao và mẹ thì biết cái gì?”

“Là mày cứng đầu không cho bố mày làm phẫu thuật, không muốn bố mày sống!”

“Triệu Đại Thành là anh ruột tao, là con trai ruột của mẹ tao, chẳng lẽ bọn tao lại không muốn anh ấy sống tốt sao? Hay là mày còn muốn đổ tội hại chết bố mày lên đầu bọn tao à?”

Cô trợn cổ cãi, mặt đỏ bừng vì kích động quá mức.

Như thể bị chọc trúng điều gì đó.

Nhưng tôi cũng lười tranh cãi với họ, vừa định dẫn bố rời đi thì cô bạn thân lại gọi tôi lại.

“Viên Viên, đợi đã, chú ấy e là… còn chưa đi được.”

Tôi có chút hoảng hốt:

“Không phải nói hôm nay là có thể đi sao? Sao lại thế này?”

“Hộ chiếu của chú có chút vấn đề, cần thêm thời gian giải quyết, xin lỗi nhé, hôm nay e là chưa đi được.”

5

Nghe vậy, bà nội như vớ được cọng rơm cứu mạng, lập tức nắm chặt lấy bố hỏi:

“Không có cái hộ chiếu gì đó thì không đi được đúng không?”

“Vậy nhà mình không có hộ chiếu, không có!”

Bà nội liên tục xua tay về phía bạn thân tôi, còn bố thì liếc nhìn tôi rồi lên tiếng:

“Hộ chiếu gặp vấn đề gì, hôm nay có thể làm gấp được không?”

“Chú yên tâm, cháu sẽ cố hết sức, cháu đi làm ngay bây giờ.”

Bạn thân tôi nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

Ngay sau đó, bố lại bình thản nói:

“Mẹ, em gái, đây là chuyến du lịch Viên Viên đặc biệt chuẩn bị cho tôi, tôi không thể phụ tấm lòng của con bé.”

“Mọi người về đi, không cần lo cho tôi.”

Lời nói của bố khiến tôi có chút bất ngờ.

Chưa kịp phản ứng, cô tôi đã hoàn toàn sụp đổ, phát điên tại chỗ.

“Triệu Đại Thành!! Mẹ mang nặng đẻ đau mười tháng, một mình nuôi lớn anh và tôi, bao nhiêu cay đắng đều cắn răng nuốt vào trong!”

“Giờ anh nhất quyết muốn để mẹ tóc bạc tiễn người tóc đen sao?”

“Nếu sớm biết anh sau này là một kẻ nhu nhược, cuồng con gái như vậy, tôi đã chẳng chọn anh làm anh trai!”

“Hôm nay tôi, Triệu Quyên, nói rõ ở đây, chỉ cần anh dám rời khỏi Cảng Thành nửa bước, tôi và mẹ sẽ đoạn tuyệt quan hệ với anh!”

Từng lời của cô vang lên rành rọt, nặng nề như đinh đóng cột.

Ánh mắt vốn kiên quyết của bố bắt đầu do dự.

Trong mắt ông dần dần ánh lên những giọt nước.

Tôi biết, bố lại chìm vào hồi ức.

Nhớ lại những lần hồi nhỏ ông bệnh, bà nội chăm sóc tỉ mỉ từng li từng tí.

Nhớ lại khi ông bị người ta bắt nạt, cô đứng ra che chở.

Lần nào cũng vậy.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Bình luận

Để lại một bình luận